"Ai đó? Con người.... á, biến thái!"
Kueeek?
Ian và Mallepi đang ngồi nghỉ trong lều bỗng hét lên kinh hãi khi thấy tôi.
"Chúa tể, có biến sao?"
"Chúa tể, ngài ổn chứ ạ?"
Đột nhiên Jenna với Arin từ trong bụi rậm nhảy ra, bộ hai đứa nó bám theo tôi à?
"Ááá! Một con quái vật đội lốt người biến thái! Johra! Johra!"
Ian la làng, đồng thời cũng kêu réo tôi qua thần giao cách cảm.
"Ưm, là ta này Ian, đừng có gào thét nữa được không."
"Jo... Johra?"
Đang giơ tay bịt mắt, Ian khẽ hé ra nhìn.
"Chúa tể, chuyện gì thế ạ? Mụ kia, tự nhiên làm ầm lên là sao?"
"Chúa tể! Ả ta đã làm gì ngài ư?"
Jenna và Arin hớt hải leo tới bảo vệ tôi.
"Này hai đứa, ta đã bảo quay về làm việc đi rồi mà, sao vẫn còn chường mặt ra đây?"
"Việc của thần là ở bên cạnh người."
"Ư... thần cũng thế."
Jenna và Arin nghiêm túc đáp trả.
"Johra... ngài là con người ư?"
Nghe vậy, tôi lắc đầu.
"Đây chỉ là Hóa thân của ta."
"Ngươi là Chompy á? Thiệt hông dợ? Ngươi thay đổi quá trời, giờ ta lấy gì làm giường đây! Ngươi kỳ quá hà."
Gwyn đang nấp sau lưng Ian phóng vọt tới chỗ tôi.
"Gwyn này.... đó là điều đầu tiên cô nghĩ tới à?"
"Hehehe! Cũng trả trách được, ta ưa nằm trong đầu ngươi lắm."
Arin chợt giật nảy người khi Gwyn nhắc đến đoạn ngủ trong đầu tôi.
"Mi lỗ mãng với Chúa tể vừa thôi, con rồi nhặng này!"
"Không sao, ngươi bỏ qua đi, cô ấy không có ý gì đâu."
"Chúa tể, người thật nhu nhược, chính vì vậy nên mới thảm bại trước lũ Liên minh đáng khinh ấy. Cựu Chúa tể chỉ đơn giản là dốc toàn binh lực ra nghiền nát chúng."
Tôi khá thắc mắc làm sao tên cựu Chúa tể có thể đẩy lùi đám Liên minh Luân hồi ấy, và giờ nghe Jenna nói tôi mới hiểu. Nếu là một cuộc chiến tổng lực thì chúng không có cửa. Suy cho cùng, ma lực của chúng tương đối thấp, còn kỹ năng cũng không hợp đánh với số lượng kẻ địch.
"Chà, ta có cách làm của riêng ta."
Mặc dù vô cùng hối hận vì sai lầm tai hại trong quá khứ, song tôi vẫn bảo vệ danh dự của mình bằng một câu nói mập mờ.
"Cuối cùng tôi cũng được ở gần Johra, mà sao ngài lại khỏa thân?"
Ian thận trọng tiến lại gần tôi.
"Ừm, cơ thể này không có Hút máu đâu. À phải, chắc ta cũng nên mặc đồ vào nhỉ."
"Hehe~~ Thế này có gần quá không?"
Gương mặt Ian bừng sáng hẳn lên, chẳng còn chút cảnh giác nào nữa.
"Con người! Đừng có lại gần mạo phạm uy quyền của bệ hạ nữa!"
Jenna với Arin lao ra ngăn Ian.
"Tôi không phải con người! Tôi là gia quyến của Johra!"
Thế rồi hai bên bắt đầu cãi nhau chí chóe, buộc tôi phải đứng ra phân giải.
"Dừng lại! Ta cần bàn bạc vài chuyện với Ian, nên Jenna, Arin về tổ mối đợi ta đi."
"Chúa tể!"
Cả hai hét lên.
"Đi đi!"
Chit
Jenna lầm bầm gì đó rồi mất hút vào trong khu rừng. Arin tuy im lặng, nhưng vẻ mặt hết sức bất mãn. Kể từ khi trở thành bán nhân, tôi càng dễ đọc được biểu cảm của chúng hơn.
"Johra, tôi ngồi cạnh ngài được không? Tôi đang rất vui."
"Ừm... tất nhiên. Ta vừa xử lý xong lũ xâm nhập nhưng lại vướng vào chút rắc rối."
"Rắc rối gì ạ?"
Tôi thuật lại từ đầu chí cuối cho Ian, về đám Liên minh, thanh katana đen và tình hình hiện giờ của tôi.
"Tệ quá! Đám Liên minh đó thật lỗ mãng, ngài không sao chứ?"
"Chà, ngoại trừ việc phong ấn không nhúc nhích được ra thì ta vẫn ổn."
"Thế ra ngài cần phải trở thành Chiến binh Được Chọn ạ? Ắt phải liên quan đến cái danh hiệu mà đền mạo hiểm giả phong cho. Việc đầu tiên là đăng ký làm mạo hiểm giả và đặt ra những tiêu chí để trở thành Chiến binh Được Chọn. Theo như tôi được biết, khi đạt đến một bậc xếp hạng mạo hiểm giả nhất định, ta sẽ được quyền nhận nhiệm vụ từ Đền. Và nếu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có khi ta sẽ đủ điều kiện trở thành Chiến binh Được Chọn."
'Kiểu này ta phải đi một chuyến đến chỗ con người rồi, còn cô thì đợi ở đây nhé?'
"Ngài luôn muốn trở thành mạo hiểm giả đúng không ạ? Nếu... vậy... tôi có thể giúp được ngài."
"Ian, nên nhớ bây giờ cô là Witch, chẳng phải như thế quá ư là mạo hiểm sao?"
"Phải rồi... ngài nhắc tôi mới nhớ."
Cô ấy chùng xuống ra chiều thất vọng.
"Ta cần một người để giữ liên lạc trong khoảng thời gian ta vắng mặt, nên rất cần sự trợ giúp của cô."
Chọn Ian làm người liên lạc với Hố sâu cũng là điều dễ hiểu, bởi thần giao cách cảm của chúng tôi không bị ràng buộc bởi khoảng cách nhờ vào mối dây liên kết Chủ nhân - Gia quyền. Tuy bị hạn chế số lần sử dụng mỗi ngày, song đây cũng là lựa chọn tối ưu.
"Được rồi, vậy thì tôi sẽ hướng dẫn ngài những điều cần biết để trở thành mạo hiểm giả tập sự."
"Ta sẽ cố."
Kueeeek
Mallepi ăn nhiều mật của Rễ Thế giới quá, nó mập thù lù như heo vậy.
"Chắc cũng nên cho chú nhóc này vận động một chút nhỉ?"
"Dạo gần đây nó càng lúc càng phát phì."
"Ta phải kêu Alpeon bắt nó tập thể dục mới được."
"Vụ này... chắc tôi cũng tham gia, tôi cần làm gì đó để tiêu bớt mớ mỡ này."
Ian véo hông đầy lo lắng.
"Ta nghĩ sẽ không sao đâu."
"Ngoài ra... ừm ngài Johra... tôi nghĩ trước tiên ngài nên mặc quần áo vào đi ạ."
"À ừm... ta đi kiếm đồ mặc rồi quay lại sau..."
Tôi về chỗ bờ hồ lấy bộ quần áo của Nabe. Vì là hàng đã qua tay nên hơi rách rưới một chút, nhưng dùng còn tốt và tạo cho tôi cảm giác như một mạo hiểm giả thực thụ.
"Rất xin lỗi nhưng tôi cũng không phải là người duy nhất tấn công anh, mong anh đừng thù hằn gì."
Tôi đã may mắn thoát chết và còn giáng đòn chí tử lên Nabe. Dĩ nhiên con át chủ bài của Lorina đã rút gần hết sinh lực của Nabe, nhưng kỹ năng nội tại Hút máu của tôi mới là thứ kết liễu hắn. Cơ thể hắn đang được bọc trong một cái kén trắng toác, chắc hẳn là do Bianca làm.
'Alpeon, hãy mai táng hắn tử tế.'
'Vâng Chúa tể, người thật nhân từ khi động lòng trắc ẩn với kẻ thù, nhưng...'
'Có chuyện gì sao Alpeon?'
'Thần đã thử đào quanh vị trí phong ấn nhằm tìm cách giải thoát cho người.'
Alpeon có vẻ hết sức lo lắng và cố gắng phá phong ấn của tôi.
'Kết quả?'
'Thanh katana như thể cắm sâu bất tận xuống lòng đấy, lan rộng như rễ cây, cứng hơn sắt thép, không thể phá vỡ.'
'Cảm ơn những nỗ lực của ngươi, nhưng ta sẽ tự lo liệu từ đây. Có lẽ đó là tuyệt chiêu của Nabe. Việc này chỉ mình ta có thể giải quyết được. Nhưng đồng thời, ta cũng buộc phải rời xa vùng đất này một thời gian. Vì vậy, ngươi hãy hợp tác với Bianca giăng thật nhiều hố bẫy ở biên giới.'
'Tuân lệnh Chúa tể.'
Nhìn bộ dạng thảm hại của mình ghim chặt trên nền đất, một cơn phẫn nộ dấy lên trong tôi.
'Lorina, món nợ này ta nhất định sẽ trả lại cả vốn lẫn lời!'
May mắn là tôi đã nắm trong tay một manh mối để rút thanh kiếm đó ra, nhưng phải mất kha khá thời gian.
Shiiinck
Tôi lấy lại thanh Excalibur.
Twaaang!
Dù tôi có dùng toàn lực vung Excalibur cũng không thể để lại dù chỉ một vết xước.
'Đừng nói là cái thứ này cũng không thể phá hủy chứ? Cũng tương tự như thanh Excalibur của mình. Có nên thử cắt cơ thể của mình không nhỉ?'
Ting!
Thanh Excalibur trên tay tôi đang đào bới quanh thanh katana đen tức thì bị hất văng.
'Thật phi lý, là do phong ấn? Trên đời này tồn tại loại phép thuật có thể đẩy lùi cả Excalibur ư?'
"Chúa tể, sao ngài lại ở trong lốt người vậy?"
Nymue ngoi lên từ dưới hồ.
"Chào Nymue."
"Tôi rất ngạc nhiên khi người khác cầm thanh Excalibur đấy. Gượm đã, chẳng phải cơ thể ngài đang ở đằng kia sao?"
"Đúng vậy."
"Lẽ nào ngài, bị phong ấn?"
Tôi gật đầu.
"Xin hãy cẩn thận, dường như ngài đã bị một Thượng Thần xấu xa nào đó giam cầm. "
"Xấu xa? Thượng Thần? Ngươi biết gì sao? Có thể nói cho ta những gì ngươi biết được không Nymue."
"Tôi cũng không biết nhiều, chỉ nghe nói rằng Thượng Thần thường đứng về phía loài người, và đôi khi cũng ban phước cho cả quái vật."
"Hừm... chà, ta thì nghe là chỉ Chiến binh Được Chọn mới có thể rút nó ra. Ngươi có hiểu vậy là sao không?"
"Có lẽ tên Thượng Thần xấu xa đó đã đặt ra những hạn chế để ngăn car người ngoài. Lũ thần hách dịch tự cao tự đại... Oberon ngạo mạn, lão ta đã xấu tính rồi nhưng đám Thượng Thần đó còn xảo quyệt gấp bội. Chúng thậm chí còn yểm một lời nguyền lên Excalibur."
"Lời nguyền?"
"Phải, chúng cũng nguyền rủa cả Oberon, ngăn không cho lão chạm đến ngôi vị Thượng Thần. Có lẽ chúng đã ếm lời nguyền lên thanh katana đen để cho chỉ mỗi Chiến binh Được Chọn mới có thể rút ra."
Tôi chợt nhớ thanh Excalibur có một số khả năng [Bị khóa].
"Không còn lựa chọn nào khác. Xem ra ta phải đến thế giới loài người để trở thành Chiến binh Được Chọn. Ta cũng sẽ tranh thủ tìm hiểu về đám Liên minh Luân hồi và liệu xem có thể tóm đuôi được chúng không."
"Ha, ngài đang tính chinh phục thế giới con người đó à?"
"Sinh tồn thì đúng hơn là chinh phục."
"Trên chuyến hành trình, nếu đi qua một hồ nước thì ngài có thể triệu tập tôi bằng thanh Excalibur. Nhờ đó tôi có thể gặp ngài bất cứ lúc nào."
Tôi gật đầu đáp.
"Vậy thì~~ thượng lộ bình an, ngài bảo trọng nhé."
Chia tay Nymue, tôi quay trở lại túp lều.
'Nếu thực sự là lời nguyền của các vị thần thì chỉ còn một cách để hóa giải.'
Kueeek?
Ian và Mallepi đang ngồi nghỉ trong lều bỗng hét lên kinh hãi khi thấy tôi.
"Chúa tể, có biến sao?"
"Chúa tể, ngài ổn chứ ạ?"
Đột nhiên Jenna với Arin từ trong bụi rậm nhảy ra, bộ hai đứa nó bám theo tôi à?
"Ááá! Một con quái vật đội lốt người biến thái! Johra! Johra!"
Ian la làng, đồng thời cũng kêu réo tôi qua thần giao cách cảm.
"Ưm, là ta này Ian, đừng có gào thét nữa được không."
"Jo... Johra?"
Đang giơ tay bịt mắt, Ian khẽ hé ra nhìn.
"Chúa tể, chuyện gì thế ạ? Mụ kia, tự nhiên làm ầm lên là sao?"
"Chúa tể! Ả ta đã làm gì ngài ư?"
Jenna và Arin hớt hải leo tới bảo vệ tôi.
"Này hai đứa, ta đã bảo quay về làm việc đi rồi mà, sao vẫn còn chường mặt ra đây?"
"Việc của thần là ở bên cạnh người."
"Ư... thần cũng thế."
Jenna và Arin nghiêm túc đáp trả.
"Johra... ngài là con người ư?"
Nghe vậy, tôi lắc đầu.
"Đây chỉ là Hóa thân của ta."
"Ngươi là Chompy á? Thiệt hông dợ? Ngươi thay đổi quá trời, giờ ta lấy gì làm giường đây! Ngươi kỳ quá hà."
Gwyn đang nấp sau lưng Ian phóng vọt tới chỗ tôi.
"Gwyn này.... đó là điều đầu tiên cô nghĩ tới à?"
"Hehehe! Cũng trả trách được, ta ưa nằm trong đầu ngươi lắm."
Arin chợt giật nảy người khi Gwyn nhắc đến đoạn ngủ trong đầu tôi.
"Mi lỗ mãng với Chúa tể vừa thôi, con rồi nhặng này!"
"Không sao, ngươi bỏ qua đi, cô ấy không có ý gì đâu."
"Chúa tể, người thật nhu nhược, chính vì vậy nên mới thảm bại trước lũ Liên minh đáng khinh ấy. Cựu Chúa tể chỉ đơn giản là dốc toàn binh lực ra nghiền nát chúng."
Tôi khá thắc mắc làm sao tên cựu Chúa tể có thể đẩy lùi đám Liên minh Luân hồi ấy, và giờ nghe Jenna nói tôi mới hiểu. Nếu là một cuộc chiến tổng lực thì chúng không có cửa. Suy cho cùng, ma lực của chúng tương đối thấp, còn kỹ năng cũng không hợp đánh với số lượng kẻ địch.
"Chà, ta có cách làm của riêng ta."
Mặc dù vô cùng hối hận vì sai lầm tai hại trong quá khứ, song tôi vẫn bảo vệ danh dự của mình bằng một câu nói mập mờ.
"Cuối cùng tôi cũng được ở gần Johra, mà sao ngài lại khỏa thân?"
Ian thận trọng tiến lại gần tôi.
"Ừm, cơ thể này không có Hút máu đâu. À phải, chắc ta cũng nên mặc đồ vào nhỉ."
"Hehe~~ Thế này có gần quá không?"
Gương mặt Ian bừng sáng hẳn lên, chẳng còn chút cảnh giác nào nữa.
"Con người! Đừng có lại gần mạo phạm uy quyền của bệ hạ nữa!"
Jenna với Arin lao ra ngăn Ian.
"Tôi không phải con người! Tôi là gia quyến của Johra!"
Thế rồi hai bên bắt đầu cãi nhau chí chóe, buộc tôi phải đứng ra phân giải.
"Dừng lại! Ta cần bàn bạc vài chuyện với Ian, nên Jenna, Arin về tổ mối đợi ta đi."
"Chúa tể!"
Cả hai hét lên.
"Đi đi!"
Chit
Jenna lầm bầm gì đó rồi mất hút vào trong khu rừng. Arin tuy im lặng, nhưng vẻ mặt hết sức bất mãn. Kể từ khi trở thành bán nhân, tôi càng dễ đọc được biểu cảm của chúng hơn.
"Johra, tôi ngồi cạnh ngài được không? Tôi đang rất vui."
"Ừm... tất nhiên. Ta vừa xử lý xong lũ xâm nhập nhưng lại vướng vào chút rắc rối."
"Rắc rối gì ạ?"
Tôi thuật lại từ đầu chí cuối cho Ian, về đám Liên minh, thanh katana đen và tình hình hiện giờ của tôi.
"Tệ quá! Đám Liên minh đó thật lỗ mãng, ngài không sao chứ?"
"Chà, ngoại trừ việc phong ấn không nhúc nhích được ra thì ta vẫn ổn."
"Thế ra ngài cần phải trở thành Chiến binh Được Chọn ạ? Ắt phải liên quan đến cái danh hiệu mà đền mạo hiểm giả phong cho. Việc đầu tiên là đăng ký làm mạo hiểm giả và đặt ra những tiêu chí để trở thành Chiến binh Được Chọn. Theo như tôi được biết, khi đạt đến một bậc xếp hạng mạo hiểm giả nhất định, ta sẽ được quyền nhận nhiệm vụ từ Đền. Và nếu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có khi ta sẽ đủ điều kiện trở thành Chiến binh Được Chọn."
'Kiểu này ta phải đi một chuyến đến chỗ con người rồi, còn cô thì đợi ở đây nhé?'
"Ngài luôn muốn trở thành mạo hiểm giả đúng không ạ? Nếu... vậy... tôi có thể giúp được ngài."
"Ian, nên nhớ bây giờ cô là Witch, chẳng phải như thế quá ư là mạo hiểm sao?"
"Phải rồi... ngài nhắc tôi mới nhớ."
Cô ấy chùng xuống ra chiều thất vọng.
"Ta cần một người để giữ liên lạc trong khoảng thời gian ta vắng mặt, nên rất cần sự trợ giúp của cô."
Chọn Ian làm người liên lạc với Hố sâu cũng là điều dễ hiểu, bởi thần giao cách cảm của chúng tôi không bị ràng buộc bởi khoảng cách nhờ vào mối dây liên kết Chủ nhân - Gia quyền. Tuy bị hạn chế số lần sử dụng mỗi ngày, song đây cũng là lựa chọn tối ưu.
"Được rồi, vậy thì tôi sẽ hướng dẫn ngài những điều cần biết để trở thành mạo hiểm giả tập sự."
"Ta sẽ cố."
Kueeeek
Mallepi ăn nhiều mật của Rễ Thế giới quá, nó mập thù lù như heo vậy.
"Chắc cũng nên cho chú nhóc này vận động một chút nhỉ?"
"Dạo gần đây nó càng lúc càng phát phì."
"Ta phải kêu Alpeon bắt nó tập thể dục mới được."
"Vụ này... chắc tôi cũng tham gia, tôi cần làm gì đó để tiêu bớt mớ mỡ này."
Ian véo hông đầy lo lắng.
"Ta nghĩ sẽ không sao đâu."
"Ngoài ra... ừm ngài Johra... tôi nghĩ trước tiên ngài nên mặc quần áo vào đi ạ."
"À ừm... ta đi kiếm đồ mặc rồi quay lại sau..."
Tôi về chỗ bờ hồ lấy bộ quần áo của Nabe. Vì là hàng đã qua tay nên hơi rách rưới một chút, nhưng dùng còn tốt và tạo cho tôi cảm giác như một mạo hiểm giả thực thụ.
"Rất xin lỗi nhưng tôi cũng không phải là người duy nhất tấn công anh, mong anh đừng thù hằn gì."
Tôi đã may mắn thoát chết và còn giáng đòn chí tử lên Nabe. Dĩ nhiên con át chủ bài của Lorina đã rút gần hết sinh lực của Nabe, nhưng kỹ năng nội tại Hút máu của tôi mới là thứ kết liễu hắn. Cơ thể hắn đang được bọc trong một cái kén trắng toác, chắc hẳn là do Bianca làm.
'Alpeon, hãy mai táng hắn tử tế.'
'Vâng Chúa tể, người thật nhân từ khi động lòng trắc ẩn với kẻ thù, nhưng...'
'Có chuyện gì sao Alpeon?'
'Thần đã thử đào quanh vị trí phong ấn nhằm tìm cách giải thoát cho người.'
Alpeon có vẻ hết sức lo lắng và cố gắng phá phong ấn của tôi.
'Kết quả?'
'Thanh katana như thể cắm sâu bất tận xuống lòng đấy, lan rộng như rễ cây, cứng hơn sắt thép, không thể phá vỡ.'
'Cảm ơn những nỗ lực của ngươi, nhưng ta sẽ tự lo liệu từ đây. Có lẽ đó là tuyệt chiêu của Nabe. Việc này chỉ mình ta có thể giải quyết được. Nhưng đồng thời, ta cũng buộc phải rời xa vùng đất này một thời gian. Vì vậy, ngươi hãy hợp tác với Bianca giăng thật nhiều hố bẫy ở biên giới.'
'Tuân lệnh Chúa tể.'
Nhìn bộ dạng thảm hại của mình ghim chặt trên nền đất, một cơn phẫn nộ dấy lên trong tôi.
'Lorina, món nợ này ta nhất định sẽ trả lại cả vốn lẫn lời!'
May mắn là tôi đã nắm trong tay một manh mối để rút thanh kiếm đó ra, nhưng phải mất kha khá thời gian.
Shiiinck
Tôi lấy lại thanh Excalibur.
Twaaang!
Dù tôi có dùng toàn lực vung Excalibur cũng không thể để lại dù chỉ một vết xước.
'Đừng nói là cái thứ này cũng không thể phá hủy chứ? Cũng tương tự như thanh Excalibur của mình. Có nên thử cắt cơ thể của mình không nhỉ?'
Ting!
Thanh Excalibur trên tay tôi đang đào bới quanh thanh katana đen tức thì bị hất văng.
'Thật phi lý, là do phong ấn? Trên đời này tồn tại loại phép thuật có thể đẩy lùi cả Excalibur ư?'
"Chúa tể, sao ngài lại ở trong lốt người vậy?"
Nymue ngoi lên từ dưới hồ.
"Chào Nymue."
"Tôi rất ngạc nhiên khi người khác cầm thanh Excalibur đấy. Gượm đã, chẳng phải cơ thể ngài đang ở đằng kia sao?"
"Đúng vậy."
"Lẽ nào ngài, bị phong ấn?"
Tôi gật đầu.
"Xin hãy cẩn thận, dường như ngài đã bị một Thượng Thần xấu xa nào đó giam cầm. "
"Xấu xa? Thượng Thần? Ngươi biết gì sao? Có thể nói cho ta những gì ngươi biết được không Nymue."
"Tôi cũng không biết nhiều, chỉ nghe nói rằng Thượng Thần thường đứng về phía loài người, và đôi khi cũng ban phước cho cả quái vật."
"Hừm... chà, ta thì nghe là chỉ Chiến binh Được Chọn mới có thể rút nó ra. Ngươi có hiểu vậy là sao không?"
"Có lẽ tên Thượng Thần xấu xa đó đã đặt ra những hạn chế để ngăn car người ngoài. Lũ thần hách dịch tự cao tự đại... Oberon ngạo mạn, lão ta đã xấu tính rồi nhưng đám Thượng Thần đó còn xảo quyệt gấp bội. Chúng thậm chí còn yểm một lời nguyền lên Excalibur."
"Lời nguyền?"
"Phải, chúng cũng nguyền rủa cả Oberon, ngăn không cho lão chạm đến ngôi vị Thượng Thần. Có lẽ chúng đã ếm lời nguyền lên thanh katana đen để cho chỉ mỗi Chiến binh Được Chọn mới có thể rút ra."
Tôi chợt nhớ thanh Excalibur có một số khả năng [Bị khóa].
"Không còn lựa chọn nào khác. Xem ra ta phải đến thế giới loài người để trở thành Chiến binh Được Chọn. Ta cũng sẽ tranh thủ tìm hiểu về đám Liên minh Luân hồi và liệu xem có thể tóm đuôi được chúng không."
"Ha, ngài đang tính chinh phục thế giới con người đó à?"
"Sinh tồn thì đúng hơn là chinh phục."
"Trên chuyến hành trình, nếu đi qua một hồ nước thì ngài có thể triệu tập tôi bằng thanh Excalibur. Nhờ đó tôi có thể gặp ngài bất cứ lúc nào."
Tôi gật đầu đáp.
"Vậy thì~~ thượng lộ bình an, ngài bảo trọng nhé."
Chia tay Nymue, tôi quay trở lại túp lều.
'Nếu thực sự là lời nguyền của các vị thần thì chỉ còn một cách để hóa giải.'
Danh sách chương